Little girl, little girl why are you crying ? .. inside your restless soul, your heart is dying ..

Sunday, May 2, 2010

Dongwoon và hội chứng tự kỷ ngày 14 tháng 4


Title: Dongwoon và hội chứng tự kỷ ngày 14 tháng 4

Author: jaja_jong

Disclaimers: các nhân vật trong fanfic không thuộc về tác giả

Genres: pluff

Rating: K+

Character: BEAST ft. Mir + G.O. ( M-BLAQ)

Pairings: KiHyun, ByungWoon ( G.O. + Dongwoon )

Warning:
shounen-ai

Summary: Có một ngày mọi người làm Dongwoon thấy khó hiểu lắm.

Author's Note: Mình định viết cho ngày Valentine đen, nhưng cuối cùng đến hôm qua thì mới viết xong được, coi như là chút dư âm của Valentine đen vậy - ngày Valentine của những người độc thân.


Dạo này mình cũng bị nhiễm mấy cái fic rồi =))

1.

Có một ngày mọi người làm Dongwoon thấy khó hiểu lắm.





Bắt đầu là Mir baby bên M-BLAQ. Hai giờ sáng, bạn í nhắn tin khủng bố, “Dongwoon baby chết tiệt, sao ấy dám có người yêu trước tớ hả hả hả ??? Tặng ta quà valentine đen mau, hừ hừ.”

Dongwoon mắt nhắm mắt mở, từ trong chăn lồm cồm bò dậy, chân quấn phải chăn, cuống quít thế nào lăn oạch phát xuống sàn. Người thì đau ê ẩm, tóc tai rối bù xù, mặt mày phờ phạc, Dongwoon thở một cái rõ dài. Biết ngay thể nào nó cũng hành mình mà, may mà ta cũng chuẩn bị trước rồi đấy nhé. Cậu mới lạch cạch nhắn lại, “Ảnh nude nửa trên của anh Kikwang nhé”

“Có đầy trong máy rồi >”<”

Úi giời, sao lại thế? Dongwoon bàng hoàng… thất vọng. Cái thời đại mọi người ai cũng bo bo giữ của như này, Mir kia, ấy có biết mấy ông í toàn mặc hết đồ từ trong nhà tắm không hả, kiếm được người chịu show ra cho tớ chụp là gian nan vất vả lắm không hả? Không, không, mình phải cố chài nó mới được, mất bao công sức còn gì.

“Cái này hàng độc. Chụp trong phòng tập người anh í toàn mồ hôi khiêu gợi lắm, lại còn đang uống nước từ chai nhé.”

Không thấy nhắn lại ngay, Dongwoon đang ngồi cạnh giường, bơ phờ gục đầu xuống gối. Vừa mềm, vừa thêm, dễ chịu làm buồn ngủ quá, cứ thế này mà ngủ luôn cũng được. Dongwoon nhoài người ra thêm chút nữa, hai tay luồn xuống dưới gối, ôm nó, gối đáng yêu quá đi. Mặt vùi xuống bề mặt êm ái, vai Dongwoon hơi so lên trong những nhịp thở nhè nhẹ.

Điện thoại rung, lại lờ đờ mở mắt ra, ánh sáng từ màn hình di động làm sáng cả một góc phòng.

“Chụp cho tớ hình anh Hyunseung đi, hở nhiều càng tốt =D”

Dongwoon giật mình, phải đọc lại đến mấy lần mới biết mình không hoa mắt. Ừ thì Hyunseung nhà cậu rất chi là xinh, nhưng mà Mir mà lại đi đòi hình anh í thì đúng là … không ổn.

“Anh Hyunseung á??? Có phải Mir baby thật không đấy hả?”

“Đi mờ Dongwoon baby~ Tớ thích anh í mờ~”

“Điêu đi >O< Nhưng thôi anh Hyunseung thì còn nhờ được, hừ, ta chiếu cố cho rồi đấy nhá.”

Nói thế chứ Dongwoon thở phào nhẹ nhõm.

“Hehe =D=D=D Thanh kiu trước =x. Mà cái hình của anh Kikwang cũng gửi luôn đi, tò mò chết được =”>”


2.

Nắng sớm qua rèm cửa sổ rải xuống một màu trong và tinh khiết. Làn da mịn của Dongwoon sáng lên dưới màu nắng nhạt. Cậu cuộn mình vào trong chăn, muốn níu kéo giấc ngủ thêm chút nữa, làn môi phơn phớt hồng khẽ cử động cùng những hơi thở thật mềm, êm dịu…

_Ối giời ơi là giời!

Dongwoon đột ngột mở mắt, ngồi bật dậy. Cậu luống cuống lật tung chăn gối đến tìm điện thoại. Huhu, đã giờ này rồi cơ à? Đã định dậy sớm rình ở nhà tắm rồi, mà chuông kêu thì cứ tắt tiệt đi, mình đúng là hâm mà. Anh Hyunseung toàn dậy sớm nhất thôi, giờ này người ta xong xuôi cả rồi còn gì. Dongwoon chán nản lệt xệt đi ra khỏi phòng. Quả nhiên ra đến hành lang thì bắt gặp anh Hyunseung đã chỉnh chu hết.

_Kikwang, cậu đùa kỳ thật đấy!

Anh í vừa cười vừa quay đi. Da Hyunseung trắng như là sữa vậy, mắt đen nhánh, lúc cười như có ánh dương chứa đựng. Ít khi thấy anh cười như vậy lắm, anh Kikwang nói đùa gì mà hay thế nhỉ?

_Dongwoonie, chuẩn bị ra ăn sáng đi em.

Hyunseung cười hiền với Dongwoon và đi ra trước. Đằng sau là anh Kikwang, trông anh như có điều gì muốn nói song lại thôi, vẻ bứt rứt hiện rõ trên gương mặt, anh chỉ gật đầu:

_Chào em.

Rồi cũng đi luôn. Hai người này sáng nay hình như có vụ gì hơi hơi…không ổn. Dongwoon thấy khó hiểu, nhưng cậu nghĩ chắc mình tưởng tượng thế thôi. Cậu thở hắt ra, chợt nhớ mình đã quên xin chụp ảnh.





_Dongwoonie!!!

Sau tiếng kêu lanh lảnh, con lợn bông hồng choé bay thẳng vào đầu Dongwoon.

_Hyung, làm gì ác vậy? - Dongwoon nhăn nhó ôm đầu quay lại.

_Ác hả? – Yoseob nhún vai, nở một nụ cười quỷ dữ trên gương mặt thiên thần – em dám có người yêu người đương trước toàn thể các hyung yêu dấu của em, không ác hả?

_Đau chết đi được, hyung quá đáng!

Đau thật mà, con lợn bằng bông thôi mà ném kiểu gì tài vậy, ghét anh Yoseob.

_Này, đừng dỗi anh mà. – Yoseob chạy ngay lại làm lành, mặt hớn ha hớn hở.

_Không, chẳng dỗi.

Dongwoon quay mặt ra hướng khác, hơi mím môi lại.

_Ôi, hehe, cái điệu bộ gì mà đáng yêu thế này – Yoseob cười toe, nhéo má Dongwoon – giận mà cũng yêu ghê, thế này làm sao mà anh không ghét được hả?

Yoseob làm bộ phồng má lên làm Dongwoon phì cười. Lại yêu Yoseob hyung mất rồi~




Đến lúc ngồi ăn, Dongwoon đang ngồi canh anh Hyunseung, Yoseob tự nhiên lại khệ nệ bưng ghế chen vào giữa.

_Sao thế? – Hyunseung ngạc nhiên hỏi.

_Tại em thích Hyunseungie mà.

Yoseob thỏ thẻ, quàng tay ôm cứng lấy Hyunseung, làm anh Doojoon ngồi đối diện đang uống nước suýt sặc vì cười, Junhyung chỉ hơi nhếch mép có vẻ không ngạc nhiên cho lắm, Kikwang chẳng biểu hiện gì chỉ nhìn và im lặng, còn Dongwoon thì hai mắt tròn ra như hai cái đĩa. Anh Hyunseung cũng cười:

_Ay ya… - anh hơi đỏ mặt khi bắt gặp ánh mắt của Kikwang – hôm nay sao ai cũng thích đùa vậy…

_Nói thật mà, ai lớp diu !

Yoseob nũng nịu dịu vào người Hyunseung, cả bàn ăn phá lên cười, chỉ có mỗi Kikwang là không thôi.

_Nào, - con người mà người khác không ngờ đến nhất, Junhyung, lại còn giơ điện thoại lên nữa chứ - Yoseob sát vào, Hyunseung tạo dáng đê.

Doojoon gục cả xuống bàn, người anh rung bần bật vì cười, Dongwoon thì ngả nghiêng trên ghế.

_Junhyung, ông lại còn đi tiếp tay nữa hả? – Hyunseung ngại quá lúc Yoseob quàng tay lên cổ anh và chu mỏ ra, mà bị ôm chặt không thể giãy ra được nữa chứ - Tôi không chụp đâu !

_Kệ ông, - lâu lắm mới thấy anh Junhyung nhăn nhở cười thế - tôi là tôi đăng ký vào hội fan HyunSoeb rồi đấy nhé !

_Aishh !!!

Kikwang dập mạnh đôi đũa xuống bàn, xô ghế đứng dậy, hầm hầm bỏ ra ngoài.

_Kikwang…

Hyunseung chưa kịp gọi Yoseob đã chặn lại rồi.

_Kệ nó anh ạ. Cứ để Kiki tức tý đi.

_Ầy… Yoseob, Junhyung, - anh Doojoon uống một ngum nước sau khi đỡ cơn cười và nói với vẻ nghiêm nghị nhất có thể - hai người đùa hơi quá đấy.

_Đấy là muốn giúp Kikwang mà.

Yoseob nói và Junhyung gật đầu.

Sao mọi người cứ như hiểu hết chuyện gì đang diễn ra vậy nhỉ, Dongwoon ngẩn tò te, mình chẳng hiểu gì cả?


3.

_Anh chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra cả. – Hyunseung thở dài, nhìn ra ngoài cửa kính xe.

Cả nhóm đang trên đường đến phòng tập. Ngoài trời đang mưa, những dòng nước trong suốt liên miên chảy xuống ngoài mặt kính. Hình ảnh những cửa hàng bên đường nhoà nhạt, vùn vụt chạy qua. Hyunseung nhìn khung cảnh mờ nhoà trong mưa, nhưng cũng lại như chẳng nhìn vào bất cứ thứ gì, ánh mắt có gì đó xa xôi, trầm lặng.

_Em cũng không hiểu. – Dongwoon ngồi cạnh anh, nói nhỏ - Mọi người sáng nay cứ thế nào ấy, anh nhỉ.

_Hội chứng độc thân tự kỷ nhân ngày 14 tháng 4 thôi mà. – Doojoon từ phía trước nói xuống.

_Tối nay tập xong chúng ta có đi ăn mì đen không đây? – Junhyung từ đằng sau nói, nhưng với vẻ không được hào hứng cho lắm – Một năm chỉ có một lần phải ăn thôi đấy.

_Ăn cái đấy chán chết! – Yoseob loi choi – em đề xuất đi ăn gà nướng!

Sáng kiến được mọi người hưởng ứng tức thì.

_Em đi với. – Dongwoon kêu lên nài nỉ.

_Em ấy hả? Cho ra rìa nhé!

Yoseob từ ghế sau nhoài lên búng vào má Dongwoon.

_Không! Cho em theo với !

Hyunseung nhìn cảnh tượng hỗn độn trong xe, người thì ngả ngốn cười, người thì léo nhéo nói, Dongwoon thấy anh cười, nhưng dường như vẫn còn những suy nghĩ sâu lắng gì đó mà anh không thể dứt khỏi nó được.





Khi tiếng nhạc vang lên và cả nhóm cùng nhảy, họ như trở thành những người khác hẳn, hết sức tập trung và đầy quyến rũ. Nhưng sau hơn năm giờ đồng hồ liên tục, đến lúc được nghỉ, có người phải nằm vật ra sàn mà kêu:

_Ôi, hết cả hơi!

Thấy Hyunseung ngồi vào một góc phòng nghe nhạc, Dongwoon lại ngồi cạnh anh.

_Em có muốn nghe cùng không? – Hyunseung cười khẽ, đưa một bên tai nghe cho Dongwoon.

_Vâng, cảm ơn hyung.

Giai điệu nhẹ nhàng lan vào tai Dongwoon. Giọng hát của chị ca sĩ này tuyệt thật, vừa trầm bổng vừa mạnh mẽ, mà có những chỗ rất đỗi dịu dàng. Cho dù Dongwoon chẳng hiểu chị ấy hát gì, những nghe vẫn thấy trong lòng rung động.

_Dù biết anh không như những lời anh nói, vẫn yêu thật nhiều, vẫn chờ mong…, hay thật nhỉ? – Hyunseung nói nhỏ.

_Hyung hiểu chị ấy hát gì ạ?

_Đâu, tiếng Việt mà. – Hyunseung cười cười giải thích, - Anh từng đọc bản dịch tiếng Anh trên mạng.

_Hyung bắn cho em bài này với.

_Ok.

Dongwoon hồ hởi rút điện thoại ra, tự nhiên nhớ ra bạn Mir yêu quí, liền bảo ngay.

_A mà anh Hyunseung ơi, có việc này…

_Hyunseungie!

Dongwoon chưa kịp nói hết câu, Yoseob đã nhào vào giữa, ôm Hyunseung.

_Hyung, em đang ngồi đấy mà. – Dongwoon bức xúc.

_Không quan tâm đến em nhé. – Yoseob quay ra cười đắc thắng.

_Yoseob sao thế?

_Người hyung mềm quá. – Yoseob đáp lại Hyunseung đang tròn mắt ngạc nhiên – Ôm hyung là thích nhất đấy,hehe.

_Trời ơi đồi truỵ quá! – Junhyung vừa nói vừa giơ điện thoại – Tôi phải chụp lại ngay mới được.





“Em cũng muốn ôm.” Dongwoon vừa định nói thế thì điện thoại có tin nhắn đến.

“Chụp được ảnh chưa Dongwoon baby?”

Dongwoon chạy ra một góc để nhắn lại.

“Chưa, chẳng có lúc nào chụp được cả =<”

“Ồ, anh Kikwang phản ứng thế nào? Lúc ấy ở gần anh Hyunseung í?”

Sao lại anh Kikwang nhỉ? Dongwoon chẳng hiểu Mir định nói gì.

“Anh Kikwang thì liên quan gì?”

Trong đầu Dongwoon là một dấu hỏi chấm to đùng.

“Nhớ cái chuyện hôm trước tớ nói không? Mà thôi tớ biết ấy chậm tiêu lắm mà. Cứ cố chụp đi, để ta gửi cho cái ảnh tươi mát gọi là quà đáp lễ cái hình sexy của anh Kikwang hồi sáng, mới cả cho lên tinh thần tý nhé =D”

Vẫn chẳng hiểu Mir nói đến vụ gì. Hai đứa nhắn tin qua lại nhiều lắm, hôm kia cũng gặp ( và buôn ) ở chỗ biểu diễn, vậy thì cái “chuyện hôm trước” là chuyện nào nhỉ? Dongwoon len lén quay ra, mọi người vẫn đang nói chuyện, cười đùa như bình thường mà. Chỉ có điều anh Yoseob vẫn ôm anh Hyunseung và anh Kikwang mọi khi cười nhiều nhất thì hôm nay cứ như người Hàn trầm lặng ấy. Dongwoon ngớ người, hình như lờ mờ hiểu ra đôi chút. Chẳng lẽ anh Kikwang thích… anh Yoseob à? Có thể… mình nghi lắm!

Đang suy nghĩ căng thẳng thì cái ảnh bạn Mir gửi đến đã tải xong rồi. “Tươi mát” là thế nào nhỉ, chắc lại hình gà luộc đắp lá bắp cải như lần trước chứ gì.

Dongwoon bật ra. Và không kìm nổi tiếng “Ôi”. Nhìn một phát mà mặt đỏ bừng, tai nóng rực. Anh Byunghee! Cởi trần nữa chứ. Ôi chết mất… Dongwoon choáng váng, đúng là bỏng cả mắt mà.

_Hạ hoả đi em.

Dongwoon giật bắn, mải nhìn hình anh í quá, không hề để ý Yoseob đã đứng nhìn cùng từ bao giờ, tay phe phẩy tờ tạp chí. Mặt Dongwoon càng đỏ dữ dội hơn.

_Em…

_Bọn anh hiểu bé Dongwoonie cũng là người lớn rồi mà… - Yoseob cười đầy ẩn ý.

Không cần quay lại, Dongwoon cũng biết đằng sau mọi người đang gật gù: “Chí phải, chí phải.” như thế nào. Ôi, Dongwoon chỉ muốn bốc hơi đi mất, xấu hổ quá.

Nhưng mà sau khi xem hình anh í thế, Dongwoon cũng chẳng chắc mình có còn ở trên mặt đất không nữa, sao cứ lâng lâng, lơ lửng, đến tận đâu rồi ấy… 


3.

_Anh chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra cả. – Hyunseung thở dài, nhìn ra ngoài cửa kính xe.

Cả nhóm đang trên đường đến phòng tập. Ngoài trời đang mưa, những dòng nước trong suốt liên miên chảy xuống ngoài mặt kính. Hình ảnh những cửa hàng bên đường nhoà nhạt, vùn vụt chạy qua. Hyunseung nhìn khung cảnh mờ nhoà trong mưa, nhưng cũng lại như chẳng nhìn vào bất cứ thứ gì, ánh mắt có gì đó xa xôi, trầm lặng.

_Em cũng không hiểu. – Dongwoon ngồi cạnh anh, nói nhỏ - Mọi người sáng nay cứ thế nào ấy, anh nhỉ.

_Hội chứng độc thân tự kỷ nhân ngày 14 tháng 4 thôi mà. – Doojoon từ phía trước nói xuống.

_Tối nay tập xong chúng ta có đi ăn mì đen không đây? – Junhyung từ đằng sau nói, nhưng với vẻ không được hào hứng cho lắm – Một năm chỉ có một lần phải ăn thôi đấy.

_Ăn cái đấy chán chết! – Yoseob loi choi – em đề xuất đi ăn gà nướng!

Sáng kiến được mọi người hưởng ứng tức thì.

_Em đi với. – Dongwoon kêu lên nài nỉ.

_Em ấy hả? Cho ra rìa nhé!

Yoseob từ ghế sau nhoài lên búng vào má Dongwoon.

_Không! Cho em theo với !

Hyunseung nhìn cảnh tượng hỗn độn trong xe, người thì ngả ngốn cười, người thì léo nhéo nói, Dongwoon thấy anh cười, nhưng dường như vẫn còn những suy nghĩ sâu lắng gì đó mà anh không thể dứt khỏi nó được.





Khi tiếng nhạc vang lên và cả nhóm cùng nhảy, họ như trở thành những người khác hẳn, hết sức tập trung và đầy quyến rũ. Nhưng sau hơn năm giờ đồng hồ liên tục, đến lúc được nghỉ, có người phải nằm vật ra sàn mà kêu:

_Ôi, hết cả hơi!

Thấy Hyunseung ngồi vào một góc phòng nghe nhạc, Dongwoon lại ngồi cạnh anh.

_Em có muốn nghe cùng không? – Hyunseung cười khẽ, đưa một bên tai nghe cho Dongwoon.

_Vâng, cảm ơn hyung.

Giai điệu nhẹ nhàng lan vào tai Dongwoon. Giọng hát của chị ca sĩ này tuyệt thật, vừa trầm bổng vừa mạnh mẽ, mà có những chỗ rất đỗi dịu dàng. Cho dù Dongwoon chẳng hiểu chị ấy hát gì, những nghe vẫn thấy trong lòng rung động.

_Dù biết anh không như những lời anh nói, vẫn yêu thật nhiều, vẫn chờ mong…, hay thật nhỉ? – Hyunseung nói nhỏ.

_Hyung hiểu chị ấy hát gì ạ?

_Đâu, tiếng Việt mà. – Hyunseung cười cười giải thích, - Anh từng đọc bản dịch tiếng Anh trên mạng.

_Hyung bắn cho em bài này với.

_Ok.

Dongwoon hồ hởi rút điện thoại ra, tự nhiên nhớ ra bạn Mir yêu quí, liền bảo ngay.

_A mà anh Hyunseung ơi, có việc này…

_Hyunseungie!

Dongwoon chưa kịp nói hết câu, Yoseob đã nhào vào giữa, ôm Hyunseung.

_Hyung, em đang ngồi đấy mà. – Dongwoon bức xúc.

_Không quan tâm đến em nhé. – Yoseob quay ra cười đắc thắng.

_Yoseob sao thế?

_Người hyung mềm quá. – Yoseob đáp lại Hyunseung đang tròn mắt ngạc nhiên – Ôm hyung là thích nhất đấy,hehe.

_Trời ơi đồi truỵ quá! – Junhyung vừa nói vừa giơ điện thoại – Tôi phải chụp lại ngay mới được.





“Em cũng muốn ôm.” Dongwoon vừa định nói thế thì điện thoại có tin nhắn đến.

“Chụp được ảnh chưa Dongwoon baby?”

Dongwoon chạy ra một góc để nhắn lại.

“Chưa, chẳng có lúc nào chụp được cả =<”

“Ồ, anh Kikwang phản ứng thế nào? Lúc ấy ở gần anh Hyunseung í?”

Sao lại anh Kikwang nhỉ? Dongwoon chẳng hiểu Mir định nói gì.

“Anh Kikwang thì liên quan gì?”

Trong đầu Dongwoon là một dấu hỏi chấm to đùng.

“Nhớ cái chuyện hôm trước tớ nói không? Mà thôi tớ biết ấy chậm tiêu lắm mà. Cứ cố chụp đi, để ta gửi cho cái ảnh tươi mát gọi là quà đáp lễ cái hình sexy của anh Kikwang hồi sáng, mới cả cho lên tinh thần tý nhé =D”

Vẫn chẳng hiểu Mir nói đến vụ gì. Hai đứa nhắn tin qua lại nhiều lắm, hôm kia cũng gặp ( và buôn ) ở chỗ biểu diễn, vậy thì cái “chuyện hôm trước” là chuyện nào nhỉ? Dongwoon len lén quay ra, mọi người vẫn đang nói chuyện, cười đùa như bình thường mà. Chỉ có điều anh Yoseob vẫn ôm anh Hyunseung và anh Kikwang mọi khi cười nhiều nhất thì hôm nay cứ như người Hàn trầm lặng ấy. Dongwoon ngớ người, hình như lờ mờ hiểu ra đôi chút. Chẳng lẽ anh Kikwang thích… anh Yoseob à? Có thể… mình nghi lắm!

Đang suy nghĩ căng thẳng thì cái ảnh bạn Mir gửi đến đã tải xong rồi. “Tươi mát” là thế nào nhỉ, chắc lại hình gà luộc đắp lá bắp cải như lần trước chứ gì.

Dongwoon bật ra. Và không kìm nổi tiếng “Ôi”. Nhìn một phát mà mặt đỏ bừng, tai nóng rực. Anh Byunghee! Cởi trần nữa chứ. Ôi chết mất… Dongwoon choáng váng, đúng là bỏng cả mắt mà.

_Hạ hoả đi em.

Dongwoon giật bắn, mải nhìn hình anh í quá, không hề để ý Yoseob đã đứng nhìn cùng từ bao giờ, tay phe phẩy tờ tạp chí. Mặt Dongwoon càng đỏ dữ dội hơn.

_Em…

_Bọn anh hiểu bé Dongwoonie cũng là người lớn rồi mà… - Yoseob cười đầy ẩn ý.

Không cần quay lại, Dongwoon cũng biết đằng sau mọi người đang gật gù: “Chí phải, chí phải.” như thế nào. Ôi, Dongwoon chỉ muốn bốc hơi đi mất, xấu hổ quá.

Nhưng mà sau khi xem hình anh í thế, Dongwoon cũng chẳng chắc mình có còn ở trên mặt đất không nữa, sao cứ lâng lâng, lơ lửng, đến tận đâu rồi ấy…

Friday, April 23, 2010

Dunno what I'm thinking @.@

Hãy thôi kể những câu chuyện tình ...

Vì từ lâu em đã ko còn tin nữa ...

Tình yêu diệu kì như trong cổ tích ...

Chẳng phải chỉ là hoang đường đó sao ?



Hãy thôi hát những bài tình ca ...

Vì chẳng còn là em của ngày ấy ...

Đã wa rồi 1 thời mơ mộng ...

Mưa chẳng còn đọng trên khóe mắt em ...



Ngày anh đi ... ko lời từ biệt ...

Tình yêu bỗng chốc hóa hư vô ...

Và vì tất cả chỉ là lời nói dối ...

Em sẽ chẳng ... dại khờ lần nữa đâu anh ...



Vì các con sông đều đổ về biển ...

Biết đâu một ngày ta lại gặp nhau ...

Nhưng mình sẽ mãi ... chỉ là ...

Những người lạ ....

... Vô tình lướt wa đời nhau ...

Kí tên: 1 người rảnh quá ko có j` để làm :">

Friday, April 9, 2010

Wednesday, April 7, 2010

A missing call ....

Yah ...

Mình gặp ác mộng chỉ vì 1 cú điện thoại bị nhỡ ... Mình yếu đuối đến thế sao ?

Private number ... Có lẽ chỉ là 1 người nào đó mà tạm thời mình chưa nghĩ đến thôi :))

Thôi nghĩ vớ vẩn đi, ko có thời gian đâu ...

Damn it ! I've just forgotten ! I've just been happy again !

Damn !!!!!!

Friday, April 2, 2010

What you see isn't true - SJ isn't a happy group.(Written by Korean ELF)

What you see isn't true - SJ isn't a happy group


Hiding in their smile are tears.



On 6th November 2005, they were put on stage in a way of planned project making people generally understand the system.

(At first,SM planned to change the 12 members if they are not satisfied,just like the Janpanese gruops.SM had the right to add new member to replace the original one.)
Even Knowing that they’ll finally separate,SJ still smile.
One year passed and SM changed the plan because of the unexpected popularity of SJ.
It’s a ‘13-people large scale men’s group’ instead of a ‘project 12-people large scale men’s group SJ05’.
It becomes an unchanged 13-people group.
SJ is widely known and is much beloved via U.

Criticisms for being substandard came even from the way of project group.
Kim Hee Chul as a singer was being blamed eventually.
Despite a lot of annoyance and pain from the malicious response as well as, Hee Chul invariably pretended to be all right.
During the performance in variety shows, he, pretending nothing happened, hadn't talked about it all along.
Other people responded with more and more acute scolding, “You still cannot behave yourself.”


Shortly after this incident, Lee Dong Hae’s dad passed away.
In a moment, Dong Hae lost the firm defense, his dad, who gave him much and much courage.
In 2nd Album, 3rd Album… all the ‘thanks to’ were written about his dad, who protected him in heaven.
Such an exhausted Dong Hae smiled like a pabo in the funeral when reporters came to take photos of him.
Why? Because he’s afraid that he would involve other members to get scolding.
A few days later, Hee Chul who went to the funeral met a traffic accident.
If he could no longer dance due to severe injuries in his legs, it would bring him endless pain.
However, malicious response came, “Why doesn’t Kim Hee Chul from the non-concept SJ continue to dance? Why is he still alive?”

With a long metal nailed in his leg, he put up with the pain and stood on the stage again.
His Come Back Stage---Super Junior T
In consultation with the company and the members, Hee Chul, who was unable to dance due to the leg pain,
tried his best to move with the biggest smile, though he could no longer dance with violent movement.
Knowing nothing about this, Netizens still maliciously slander, “Is it the elementary dance? I can go on stage with this level.”
However,Heechul never bends his knees in front of those people who didn't admire him.
Instead,he decides to be himself,to be a real Kim Heechul.He never admits defeat.

In April 2007, another traffic accident happened.

The manager, Leeteuk,Eunhyuk,Shindong,K
yuhyun escaped from the car with what they learnt from the show.
Leeteuk,Eunhyuk,Shindong were not badly injured but Kyuhyun was seriously injured.
His lung stopped operating while the rib was severely broken so he probably was unable to sing

However, malicious slanderous Netizens left messages same as that relating to Kim Heechul’s traffic accident, “Why is he still alive? Why not kick the bucket?”
Fortunately, Kyuhyun slowly came around in the rescue so a prolonged hospitalization started.

In summer 2007, the 1st movie belongs to SJ, their 1st performance on the screen--‘Attack on the Pin-Up Boys', was released.
Both KyuHyun and E-teuk were unable to take part in the movie because of their health.
With fans’ assistance, E-teuk found a shooting place.
And asked the director to allow him to take part in the film shooting, as he really wanted to be in the film.
However, the movie was not popular. Once again, there’s scolding.
“Are things like that considered to be movies? It’s so non-concept, why is it still being put in the film industry?”


SJ released their 2nd Album in winter 2007.
However, the hit song ‘Don’t don’ didn’t get unanimous recognition.
Vicious messages were around, “I could hear nothing except the sound of machines. SJ are singers who sing with too many flaws and without skills.”

Participation in the album activities, KyuHyun even danced with powerful movements to match the style of the song though his body still hasn’t fully recovered.
However, he did not show any sign of illness nor pain. He smiled happily in all the programmes instead.
And there was only pain and exhaustion that followed

After Don't don, ‘Marry U’ that had been put on stage,
also was not that popular as expected. SJ ended the performances of their 2nd album with this.
People, treating them from a judgmental perspective, gave SJ and ELFs a hard time.
In order to avoid Super Junior being scolded because of ELFs’ actions, ELFs began a project called ‘becoming a kindhearted ELFs’.
And started by responding all the malicious criticisms with a forgiving manner.


There’s also a big episode.

The person playing the violin in the middle part of ‘Don’t don’ was a stranger to all of us and there were rumors that he would join Super Junior.
ELFs started opposition, as a result.

A protest of ‘the defence of 13’ begun in the cold weather in January 2008.
Except protesting by standing in front of SM, ELFs also pooled $1,000 to buy 1% shares of SM Company under their own power for Super Junior

With different banners, they started to protest by shouting ‘13’ loudly.
This thus became hot issue and hit the headlines of all news website and media

However, this action was blamed by the netizens again. “Did you guys think of the nearby residents? You are just non-sense, aren’t you?” etc.


Then, followed by the incident of E-teuk telling lies.
People who did not understood this incident scolded E-teuk and blamed fans for their non-concept.
Although ELFs were speechless about this, they tried every effort to apologize for Kim Yu-Na.
E-teuk apologized to everyone by lip-reading the word ‘Sorry’ in KTR,
He sacrificed himself and Kim Yu-Na and was under huge pressure after this.
He cried alone when he was out of camera but he did not give up in front of us.
Despite dozens of scolding, he still did not give up.


After this gap, the small group ‘Super Junior M’ appeared with the Chinese newcomers H and ZM.

ELFs doubted if the company made an excuse to get new members in.
And Send them off uneasily, ELFs watched them get into the China market.
ELF waited and waited in this way.
In summer 2008, another small group ‘Super Junior Happy’ was also introduced.
Although it wasn’t extremely popular, it did not receive much accused.
The nasty hit at them became less and less.
(In 2008,SJ split to SJM and SJH.SJM worked in China whereas SJH worked in Korea and Japan.They hardly found chance for reunion.)

After waiting for a year and a half, Super Junior came back with their 3rd album ‘Sorry sorry’ in March 2009.
‘Sorry Sorry’ made them become very popular all over Korea and there were more and more fans.
The disc was sold over 200,000 copies in 2009, coming out top in the sale.
It was also the champion for several weeks and the popularity was very high

Thinking that everything had been smooth since then,
Kang In’s involvement in the violent and drunken incident was a shock,
He’s very likely victimized for the violent incident, but overdrinking was true as what people spotted.
Once again, this made Super Junior’s members and ELFs felt exhausted.
Definitely, he did something wrong

However, the truth was distorted by press coverage.
Only the Super Junior members, ELFs and SJ’s close friends knew the truth.
During Kang In’s off screen period, the matter between Han Geng and SM was exploded.
Slavery treaty ….Han Geng and SM

Obviously, this wasn’t Han Geng’s mistake. This was a serious slavery contract.
It’s a more unreasonable slavery contract, compared with TVXQ.
It’s an unreasonable treaty as 98% of Super Junior’s income was allocated to SM Company.


When it was made public, Super Junior members were injured and scolded again.

We’re in anguish over the messages as follows :
" Oh, it is 13 right? Ki Bum has the soap opera, Kang In’s incident and Hee Chul’s solo, Here comes Han Geng’s incident again … oh, this is giving me a big headache, you guys better just disband."
Some messages like that, “No one will be aware of missing several out of 13.My suggestion is that why not disband Super Junior as they don’t have singing potential… Those songs are really odd "


Because of this matter, Han Geng was also scolded.

The opinions from the Chinese ELFs, “Why not come back to his own country, instead of getting hurt in the other country?”
However, the Korean ELFs were firmly in defending the 13 of them.
This is the war between ELFs, an invisible war.
Kang In, Ki Bum and Han Geng did not show up in all the award ceremonies.
Only 10 people participated in the award ceremonies.

Even they were awarded with the prizes, they could not say the missing members’ names. Whenever E-teuk said thank you, he just said ‘including these three members’

Super Junior could only make its way much more painful and hard than the others.
‘13-people large-scale group Super Junior’ is just a ‘non-concept 13-people large-scale group Super Junior’ towards the ANTIs and those who have no interest in them.
People who don’t know the facts always scolded them whenever something happened before knowing the whole event.
SJ were even blamed for putting a birthday cake on the table and celebrate during the Seoul Music Festival on 2/3/2009(Kyuhyun's birthday on that day).

Anyway, they just wanted to say sorry.
We, the ELFs were much more clamorous than the SJ members who are under the spot light although we both did make mistakes in the past.


Please lay all the blame on us, the ELFs, should you want to give a scolding.

The Super Junior members are tearful so please don’t make them cry anymore

Every time, Super Junior is unable to tell what they want in their hearts

Every time, Super Junior is unable to account for their grievances entirely

Please try not to treat them from a judgmental perspective once

Please regard them as people with feelings instead of a group released from the SM warehouse.

Super Junior isn’t a group with happy and biggest smiles that you saw in the programmes.

Instead, hiding in their smiles, they’re tearful for fear that they would involve their fans to get scolding.
Acting to be very happy all the time, Super Junior is tearful. It doesn’t matter that ELFs got scolding.

Merely … able to consider … oh, they’re sentimental.
That’s enough.

Super Junior and ELFs, Fighting!

Didn’t post this to make you guys think Super Junior’s pitiful or anything,
just hope to look ahead and do better after having a clear look at the past


This year, the fourth album is coming. It’s the era of Super Junior and ELFs!

The banner wrote"I love you,Thank you,Together forever"



Never treat SUJU as entertainment.

They are our family,our beloved one.
SJ13+ELF=ONE



Translated by Crystal Poon(Chinese ELF)


Spread this and let more ELF know about it.



Thanks Michelle Fung for sharing this with all ELF